Phuket là vùng đất phía nam nổi tiếng của Thái Lan, nhưng ít ai để ý đến nó có 1 quá khứ chiến tranh bom đạn
Quá khứ lịch sử Phuket Thái Lan
Người Bồ Đào Nha đã mở một kho thiếc ở Phuket vào năm 1583, sau khi chiếm Malacca (Malaysia ngày nay) và biến khu này thành trung tâm thương mại cho các hoạt động ở châu Á của họ.
Năm 1626, người Hà Lan đánh chiếm Java (Indonesia ngày nay) và vua Sontham (Ayutthaya) đồng ý rằng người Hà Lan là đại lý duy nhất cho việc buôn bán thiếc ở Phuket.
Năm 1667, người dân Phuket nổi lên chô’ng lại người Hà Lan và sau đó trục xuất họ khỏi đảo.
Năm 1772, người Anh lại đến, khi quặng thiếc lớn được tìm thấy tại Kathu, dẫn đến việc ngày càng nhiều đàn ông người Trung Quốc di cư đến Phuket để làm việc trong ngành thai thác quặng.
Năm 1861, Phuket được thăng hạng là thành phố và trực thuộc quản lý từ thủ đô Bangkok, lúc này việc khai thác quặng thiếc được mở rộng hết công suất.
Năm 1907, người Úc bắt đầu đến và họ thành lập cty cảng Tongkah và bắt đầu điều hành mỏ Mhuang Rua Khud, việc khai thác quặng vươn ra đáy biển.
Năm 1963, cty Thai Sarco được thành lập và triển khai nhà máy nấu chảy thiếc đầu tiên ở Phuket và quặng thiếc được chế biến ngay trong nước, không phải xuất khẩu quặng thô như trước đây…
Năm 1967, người dân Phuket bắt đầu phản đối các nhà máy và khu khai thác quặng vì nó gây ô nhiễm nặng…
Năm 1973, Tổng cục Du Lịch Thái Lan công bố kế hoạch biến đổi Phuket từ vùng khai thác tài nguyên thành một trung tâm khai thác về du lịch.
Năm 1975, chính phủ hủy bỏ mọi dự án khai thác quặng và cho phép thành lập Câu lạc bộ Du Lịch Phuket.
Năm 1988 có vụ án “Tantali” chứng kiến một số lượng lớn người dân Phuket phản đối việc xây dựng một nhà máy luyện quặng trên đảo của họ…
Các doanh nghiệp khai thác mỏ bắt đầu đóng cửa và kỷ nguyên ngành du lịch ở vùng Phuket bắt đầu…
Tại Phang Nga còn có di tích là chiếc cầu sắt ở Takua Pa Old Town: người ta dùng những chiếc tàu cuốc chở quặng bỏ đi từ 1 quặng thiếc ở đây, nối lại thành một chiếc cầu sắt nối 2 bờ con sông, chiếc cầu ‘tái chế’ này hiện trở thành 1 điểm ‘di tích lịch sử’, và cũng là ‘một điểm đến du lịch’… một điểm hái ra tiền!
st